Thứ Ba, 30 tháng 7, 2013

Mới Dương Triệu Vũ: "Sài Gòn chưa xa đã nhớ"

" Càng sống ở Sài Gòn tôi càng cảm thấy đây là nhà của tôi. Khi đi xa tôi nhớ rất nhiều và mong quay về sớm, có nhẽ đây sẽ là đô thị tôi sẽ sống cho đến già...". Đó là một trong những cảm nhận và suy nghĩ của Dương Triệu Vũ khi nói về mảnh đất Sài Gòn nơi anh đang sinh sống, lập nghiệp từ khi ở Mỹ trở về.

Sau một thời gian sống ở Việt Nam, tôi đã bắt đầu biết thích nghi những gì đã làm tôi khó chịu trước đây và biết quý những gì làm tôi cảm giác vui vẻ, hạnh phúc. Sài Gòn là một thành phố không như bất kỳ nơi nào trên thế giới. Không gian rộng lớn, nhưng lại được đan chặt vào nhau bằng những đường lớn, nhỏ và những đường hẻm không có lối thoát… Sài Gòn luôn luôn có tiếng kèn inh ỏi và dù đến 3h sáng đôi khi vẫn còn nghe những âm thanh khó chịu như vậy.

Tôi sống ở một đô thị không quá lớn tại Mỹ từ lúc 9 tuổi nên tôi quen với sự im lặng khi ra đường. Đường đi ít khi bị kẹt xe và hầu như rất hiếm khi thấy người đi bộ băng qua đường. Lúc mới về Việt Nam tôi rất hồi hộp mỗi khi ngồi trên xe, thứ nhất tôi sợ những người đi xe máy, nhìn họ đi như cố tình lao đầu vào xe ô tô. Nếu không biết, chỉ cần lỡ chân ga lên một tí thì chiếc xe máy sẽ bị đâm từ sau lưng. Những người đi bộ tương hỗ thì càng làm nỗi sợ hãi của tôi tăng lên gấp bội vì họ đi không có quy định.


Một trong những điều tôi cảm thấy khó chịu nữa là giờ giấc. Có nhẽ đó đã là một phần trong văn hóa giao tiếp của người Việt Nam mình. Vì không quá khắt khe và có nguyên tắc nên đôi khi những cuộc hẹn gặp nhau lúc 11h thì thỉnh thoảng 11h30 thậm chí là 12h đối phương mới có mặt. Lúc mới về tôi luôn là người phải ngồi chờ và cảm thấy rất mệt mỏi.


Ngoài những điều tôi không thích cho lắm thì lại có vô số điều tôi rất yêu quý. Tôi cảm thấy đa số những người tôi gặp hàng ngày họ rất hiếu khách, xoành xoạch nở nụ cười thân thiện. Thêm nữa, ở Việt Nam tôi rất ghiền các loại món ăn vì rất ngon và phong phú. Đi ở ngoài đường thì có thể gặp hàng trăm món khác nhau tản mát khắp nơi. So với người nước ngoài, tôi cảm thấy người Việt Nam mình biết hưởng thụ hơn rất nhiều. Đa số người Mỹ họ ăn uống rất đơn điệu, có phần hơi nhàm và không được tốt cho sức khỏe lắm. Người Việt mình có đủ thứ món để chọn mà một trong những món ăn khoái khẩu nhất của người Việt là món Ốc. Từ khi về Việt Nam cho đến nay, tôi biết hưởng thụ nhiều hơn chứ không như ngày xưa đi làm là chính, ăn là để sống chứ không phải vì mình thèm hay ăn cho ngon miệng.


Bộ ảnh được thực hành bởi nhiếp ảnh Đình Dzũ, điểm trang Kuny Lee, stylist Poppy Nguyễn và thời trang Kin Concept.


Một trong những điều tôi rất thích làm khi ở Việt Nam là đi dạo phố vào ban đêm, không khí Sài Gòn vào chiều mát mẻ hơn so với ban ngày nắng nóng. Tôi thích đi bộ quanh quéo khu nhà thờ Đức Bà đến đường Đồng Khởi, Đông Du ra Bạch Đằng vào đường Hai Bà Trừng… Những con phố đó mang lại cho tôi rất nhiều cảm giác thúc mỗi khi đi bộ như vậy. Ngày xưa, khi ở Mỹ tôi cũng hay đi dạo phố như thế nhưng không có nờm nợp và đầy màu sắc như tại trung tâm Sài Gòn. Tôi thích ngồi những quán thềm, uống café chuyện trò với bạn bè, chụp hình cùng với khán giả khi họ nhận ra mình. Tôi thích cuộc sống đơn giản như thế.

Càng sống ở Sài Gòn tôi càng cảm thấy đây là nhà của tôi. Khi đi xa tôi nhớ rất nhiều và mong quay về sớm, có lẽ đây sẽ là thị thành tôi sẽ sống cho đến già.

Dương Triệu Vũ - Thiết kế hình ảnh: Cường G/Theo Tinnhanh.Vn