Phải tự tận trên sông Tiền Đường mới thỏa hết nỗi uất hận với những kẻ dùng Truyện Kiều mua vui vài trống canh như Nguyễn Du đã viết(?)
Tranh khắc gỗ của Nguyễn Tư Nghiêm. Trong giới văn học chữ nghĩa chẳng ai biết đỗ minh xuân (không viết hoa) là ai chứ đừng nói có họ.Dưới hoàng tuyền Học giả Đào Duy Anh. Bệnh viện ấy ngành y biết đó là bệnh viện chữa trị cho đối tượng nào. Với ý đồ đã thành hiện thực ấy. Một bệnh viện dành cho người hoảng loạn. Lạ nhỉ. Tên thật viết hoa. Dằng dặc những tên tuổi cả trong và ngoài nước đã có những công trình nghiên cứu khổng lồ về Truyện Kiều. Ai cũng biết. Nói năng không ai hiểu và mất trí nhớ. Vì tuổi già sức yếu đã đặt bút viết lời bạt cho cuốn sách này.
Tác giả xuân nên nhập viện. Một người toàn bích vô danh nhảy tót lên bàn thờ văn hóa.
Không thấy. Một tác gia sừng sững với tự vị Truyện Kiều chắc phải than rằng "trần thế ai người khóc Tố Như". Trong đó có những người không hề biết chữ. Theo đuôi những tăm tiếng thơm tho và lừng danh ấy vật vờ một đống rác và tên tuổi xú uế định nhân danh cho học thuật. Rất nhiều người đã ngâm được Truyện Kiều lộn ngược. Một Hồ Tôn Hiến lại hiện về chăng và lẽ nào… nàng Kiều lại một lần nữa.
Nghĩa là làm - khác- những văn bản đã biết hoặc đã công bố (?). Không lẽ ông xuân không biết. Hốt nhiên. Ông xuân định "khảo dịch" hay khảo dị Truyện Kiều. Quả là khó tin vào một người "có tâm" và manh tâm sửa đổi Truyện Kiều mà không biết gì về sự quan yếu của những thông báo kể trên về một Đại Thi hào.
Tác phẩm bất hủ ấy. Bởi Truyện Kiều đã và mãi trong trí tưởng dân gian. Không nghe? có lẽ nào ông cũng không biết Nguyễn Du được UNESCO công nhận là Danh nhân bản hóa Thế giới nhân kỷ niệm 200 năm ngày sinh của Ông.
Gia phả văn hóa. U mê. Tên lót. Kiều và Kim Trọng. Buồn cho GS. Đền đài học thuật và phán bằng chữ có in ấn hẳn hoi rằng phải phổ biến hóa Truyện Kiều bằng cách gạt bỏ những câu chữ khó hiểu từ tiếng Hán để thay bằng ngôn ngữ thuần Việt.
Vũ Khiêu. Viên ngọc trong suốt ấy không chỉ được lưu truyền với các đời người Việt mà còn vượt qua ranh giới bờ cõi đến với người đọc ở nhiều nước trên thế giới.